Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn eva-8

Chênh vênh

Hình ảnh
Nắng vàng. Gió nhẹ. Chiều nay không có những cơn mưa. Nhưng tâm hồn nó bỗng ẩm ướt lạ thường. Nghĩ về những điều trước mắt. Những điều xa xôi. Và cả những điều đã xảy ra rồi. Nó thấy chênh vênh lạ thường. Đôi chân chững lại. Đôi bàn tay cố víu vào một cái gì đó. Nhìn quanh chỉ có đất trời, mây và gió. Nó thấy mình bé nhỏ biết bao... Em thấy chênh vênh giữa dòng đời tấp nập C huyện người Những người xung quanh nó. Họ hay kể cho nó nghe về những câu chuyện thường ngày. Phần vì nó là đứa biết lắng nghe. Phần vì cái mặt nó có đủ độ trust để người ta trải lòng mà chả bao giờ lo lắng. Rồi sự nhí nhảnh và nụ cười của nó giúp họ vui sống sau bao muộn phiền.  Cô bạn nó. Thân. Thân lắm. Lặn lội bươn trải ở Hà Nội cũng hơn 1 năm. Nhớ hồi 2 đứa khăn gói quả mướp chân ướt chân ráo đến thành phố xa lạ này. Mơ hồ. Lạ lẫm. Và đầy ngáo ngơ. Mỗi người mang trong mình một mộng ước riêng. Cô ấy làm thuê hết chỗ  này đến chỗ kia. Số lần nghỉ việc còn nhiều hơn số lần Chí Phèo rạch ...

Tôi 25

Hình ảnh
25 tuổi - Không quá đầy cũng chẳng quá vơi. Con người ta đủ chín muồi để hình dung về bức tranh cuộc sống muôn màu. Đứng trước tiền tài, sự nghiệp, và đàn ông. Họ biết cân nhắc cái gì trước, cái gì sau. Người coi đó là sự chín chắn, Người nghĩ đó là sự toan tính nhỏ nhặt. Tôi thì nghĩ đơn giản. Ai sống mà chả có ước mơ.  Ai sống trên đời cũng cần có 1 ước mơ Từ xa xưa, người phụ nữ đã được ví như tấm lụa đào, hạt mưa sa... Bản thân họ từ khi sinh ra đã mặc định mình là một cái gì đó thật bé nhỏ, phụ thuộc và có phần cam chịu. Tại sao vậy? Là do xã hội bất công. Do quan niệm cổ hủ. Hay do chính người phụ nữ cũng bằng lòng với số phận?  Đàn ông  - Hai tiếng ấy được cất lên đầy tự hào và bản lĩnh. Ừ. Mà tôi cũng thấy vậy. Bởi chính bản thân tôi cũng luôn khao khát mình sinh ra là 1 thằng đàn ông mà. Tôi sẽ không sợ hãi khi tuổi xuân đang trôi qua mà chưa được anh chàng nào đó rước lên xe hoa. Tôi có thể chủ động bày tỏ tình cảm với cô gái mà tôi thích. Tôi sẽ thỏa ...