Chênh vênh

Nắng vàng. Gió nhẹ. Chiều nay không có những cơn mưa. Nhưng tâm hồn nó bỗng ẩm ướt lạ thường. Nghĩ về những điều trước mắt. Những điều xa xôi. Và cả những điều đã xảy ra rồi. Nó thấy chênh vênh lạ thường. Đôi chân chững lại. Đôi bàn tay cố víu vào một cái gì đó. Nhìn quanh chỉ có đất trời, mây và gió. Nó thấy mình bé nhỏ biết bao...

Em thấy chênh vênh giữa dòng đời tấp nập
Em thấy chênh vênh giữa dòng đời tấp nập
Chuyện người

Những người xung quanh nó. Họ hay kể cho nó nghe về những câu chuyện thường ngày. Phần vì nó là đứa biết lắng nghe. Phần vì cái mặt nó có đủ độ trust để người ta trải lòng mà chả bao giờ lo lắng. Rồi sự nhí nhảnh và nụ cười của nó giúp họ vui sống sau bao muộn phiền. 

Cô bạn nó. Thân. Thân lắm. Lặn lội bươn trải ở Hà Nội cũng hơn 1 năm. Nhớ hồi 2 đứa khăn gói quả mướp chân ướt chân ráo đến thành phố xa lạ này. Mơ hồ. Lạ lẫm. Và đầy ngáo ngơ. Mỗi người mang trong mình một mộng ước riêng. Cô ấy làm thuê hết chỗ  này đến chỗ kia. Số lần nghỉ việc còn nhiều hơn số lần Chí Phèo rạch mặt ăn vạ Bá Kiến. Nơi thì chê lương thấp. Nơi thì chê đi làm xa. Nơi thì nói môi trường cạnh tranh, không phù hợp... Mà nói chính xác khi người ta không biết mình muốn gì, thì họ sẽ mãi chạy theo những thứ viển vông. Rất mất thời gian mà chả đem lại gì. 

Chuyện công việc bấp bênh. Nhưng chuyện tình cảm nó còn bi lụy hơn. Yêu một người đàn ông đã có gia đình. Cô ấy được anh ta quan tâm. Được anh ta ôm ấp. Được anh ta vỗ về an ủi. Được đủ thứ. Nhưng mãi mãi không bao giờ được anh ta thừa nhận. Mãi mãi nhỏ bé trước bóng hình của một người phụ nữ khác - đó là vợ anh ta. Biết bao lần khóc lóc, say xỉn, rồi mệt nhoài thiếp đi. Trong cơn say cô nhớ về hình ảnh người đàn ông đó. Cách mà anh ta ôm cô vào lòng. Cách mà anh ta nhẹ nhàng cởi tung chiếc váy hờ hững trên người cô. Rồi lăn xả, hòa quyện vào nhau như tan chảy. Tình yêu đầu đời trinh nguyên và thanh khiết. Cô dành tặng cho anh cả rồi. Sau cuộc vui, mặc chiếc áo sơ mi vào và sửa lại chiếc cavat ngay ngắn, chỉnh tề. Anh lại trở về với gia đình nhỏ của mình. Nơi có người phụ nữ không phải là cô đang chờ anh. Mặn chát. Cô mê mẩn gọi tên anh. Rồi gào thét: "Mày ơi tao khổ lắm. Tao ngu lắm... Mày chửi tao đi cho tao tỉnh lại..."

Ngậm ngùi. Cầm bàn tay nó. Rồi khẽ nói: "Mày ngủ đi. Rồi khi tỉnh lại mày sẽ hiểu. Không ai có thể giúp mày ngoài chính bản thân mày đâu. Đừng như vậy nữa..."

Không ai yêu thương mình hơn chính bản thân mình đâu
Chuyện đời

Có cô gái được gả vào một nhà anh nọ. Thiên hạ nghĩ cô ấy tốt số vì lấy được người chồng tri thức, giàu sang, hết mực lo cho vợ. Gia đình nội  ngoại ai nghĩ cô ấy may mắn và hạnh phúc vì mấy ai được như vậy đâu. Nhưng nằm trong chăn mới biết chăn có rận. Cô giống như con búp bê nhỏ trưng bày trong tủ kính. Đi bên nhau thì đẹp đôi, gần gũi và thân mật. Đó là cái mà anh ta muốn mọi người thấy. Nào ai hay cô cũng chỉ là cái gì đó rất đỗi tầm thường với anh. Nhìn chồng mình quan tâm tình tứ lén lút với người khác cũng đành cam chịu. 

Cái võ bọc mà anh tạo ra nó quá hoàn hảo rồi. Bản thân cô cũng không đủ dũng khí để đạp đổ nó mà sống với chính mình. Ngày qua ngày, cô sống với cô đơn. Với rượu. Với cả những ngọt nhạt mà anh ban phát cho từng đêm. Hạnh phúc của con đàn bà chắc cũng chỉ có vậy. Cô muốn bế con đi một nơi thật xa. Nơi mà cô không phải chịu đựng những tủi hờn  này. Sống với chính mình. Không phải cố che lấp hay ngụy trang như vậy giờ. Đàn ông đôi khi là như vậy. Càng đầy đủ lại càng thấy thiếu... 

Đàn ông là như vậy...Đôi khi càng đầy đủ lại càng thấy thiếu
Chuyện mình

Chẳng giống ai. Giống sao được. Trên đời này làm gì có Hương thứ 2 chứ. Sống ở Hn không 1 ai quen biết. Suốt 1 năm qua nó cố gắng. Không chỉ phép mình từ bỏ. Rất nhiều lần nó bị lay động bởi những cơ hội nghề nghiệp quá ư là hấp dẫn. Nó chứng kiến bao người đến rồi đi ở cái môi trường mà nó đang làm việc. Nhưng nó không đi. Ở đây người ta dạy cho nó phải mạnh mẽ, phải biết đáp trả. Những kẻ tiểu nhân và thiếu năng lực, chuyên môn...Họ luôn muốn vùi dập nó. Ừ. Làm tới đi !!! Cũng có sao đâu. Vì trong tay nó cũng chả có gì để mất. Nó học cách sống mạnh mẽ. Học cách đáp trả bằng những hành động rất "đẹp". Nó luôn chơi đẹp mà. Chỉ có kẻ yếu kém mới phải ra đi. Còn nó thì không :3

Nhìn bạn bè lần lượt theo chồng, nó cũng lo lắng. Không phải lo ế. Chẳng lo già. Chỉ lo một ngày nó sẽ không còn đủ cứng đầu và kiên định trước những sự tác động từ những người xung quanh. Để rồi vội vã 1 lần mà sai lầm suốt cả cuộc đời. Nó muốn làm đủ thứ. Nhưng biết làm sao khi nó chỉ có 1 cái đầu, 2 cái tay và 2 cái chân... Bao đam mê, hoài bão rồi biết đến bao giờ mới được thực hiện. 

Đôi khi muốn mình ngủ quên trong giấc mơ
Một ngày thu. Nó chênh vênh. Tình yêu, Sự nghiệp. Con đường trước mắt...đi 1 mình. Chỉ 1 mình. Sao mấy tỉ người ngoài kia. Không một ai nắm lấy tay nó, cố chấp và kiên định: "Nắm tay nhau cùng đi suốt quẵng đời còn lại nhé..." Nó sẽ đập nát cái vỏ bọc mạnh mẽ mà nó đã xây dựng bao lâu nay chỉ để được bé đi...bé xíu lại trong vòng tay ai đó. Chỉ thế thôi...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Link Sửa Máy In

Báo Nước Ngoài Viết Về Cốp Pha Việt

Minh An Window Entity Pro